Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013
Ngoại
truyện 3
Quý
Bạch – Hứa Hủ
Ngày
xuân hoa sẽ nở
1.
Nhật ký cầu hôn
Một
tháng sau vụ án của Lâm Thanh Nham, tất cả đều yên ổn trở lại. Hứa Hủ cũng đã
mang thai được hơn sáu tháng.
Quý
Bạch bắt đầu làm công tác chuẩn bị cho lần cầu hôn thứ tư.
Ngoại
truyện 2
Phùng
Diệp
Tôi và
người đều là người phàm
Từ nhỏ
tôi đã biết, tôi không giống với người khác.
Tôi
không sợ đau, không khóc, rất ít khi khổ sở. Thế giới này trong mắt tôi, lại
tốt đẹp đến như thế.
Ngoại
truyện 1
Lâm
Thanh Nham
Khi
anh nhớ đến em
Nơi
Lâm Thanh Nham sống từ nhỏ gọi là Đạo trấn. Vào đầu thập niên 80, Đạo trấn vẫn
còn rất nghèo và loạn, côn đồ trên đường nhiều như lông trâu. Đến đứa nhỏ gần
mười tuổi cũng biết lấy đánh nhau làm niềm vui.
Chương
66
Nhiệt
độ ở lưng chừng núi càng lúc càng thấp, bầu trời âm u dày đặc, bông tuyết bắt
đầu rơi lả tả.
Lâm
Thanh Nham ngồi xổm trước mặt Hứa Hủ, gò má gầy gò tái nhợt, ý cười ôn hòa. Hắn
giơ tay phủi phủi những bông tuyết mịn màng trên đầu Hứa Hủ, sau đó nhẹ nhàng
nắm lấy cằm cô.
Chương
64
Nơi
Lâm Thanh Nham tiến hành điều trị là một bệnh viện ung bướu tư nhân trong thành
phố. Bệnh viện vừa khí thế vừa sạch sẽ yên tĩnh, bình thường có rất ít bệnh
nhân.
Buổi
sáng ngày hôm nay, Đại Hồ bám theo xe riêng của Lâm Thanh Nham đến cổng bệnh
viện ung bướu như thường lệ. Anh nhìn thấy Lâm Thanh Nham được hai người trợ lý
đỡ xuống xe, đi vào trong bệnh viện. Lâm Thanh Nham đội một chiếc mũ dày, mặc
áo khoác lông vũ màu đen. Trông anh ta vừa cao lớn vừa gầy guộc.
Chương
62
Đỉnh
núi phía trước cao chót vót, nghe nói đây là ngọn núi cao nhất, hiểm trở nhất ở
khu vực quanh đây, đến dân bản xứ cũng rất ít người leo lên trên đó.
Vô số
cảnh sát từ mọi phương hướng bao vây ngọn núi. Bọn họ đã lên đến lưng chừng
núi, rất nhiều ánh đèn pin trắng xóa loang loáng trong đêm tối.
Chương
60
Rừng
núi bao la bát ngát, một màu xanh trải dài không có tận cùng. Lúc này, trên con
đường đi vào vùng núi không còn yên tĩnh như mọi ngày.
Một
loạt xe ô tô sơn hàng chữ ‘đài truyền hình XX’, ‘báo XX’ phóng qua. Rất nhiều
sinh viên ngồi xe đạp hoặc đi bộ dọc theo đường lên núi. Không khí vừa ồn ào
vừa căng thẳng.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)